HUMAN RIGHTS RELIEF FOUNDATION

FORUM - DIỄN ĐÀN

viễn tượng việt nam năm 2020

Huỳnh Ngọc Tuấn

Trong hội nghị trực tuyến của chính phủ ngày 31/12/2019, ông Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư Nguyễn Phú Trong lạc quan nhận định rằng “mây đen che phủ toàn cầu, mặt trời vẫn tỏa sáng ở Việt Nam”!?

Sự thật có như ông Nguyễn Phú Trọng nói không, chúng ta thử phân tích.

Về kinh tế

Nền kinh tế định hướng xã hội chủ nghĩa đang hụt hơi trầm trọng khi bị các nước trong khu vực lấn sân.

Người ta thấy những năm gần đây thị trường nội địa VN bị hàng Thái Lan lấn sân vì giá cả hợp lý và lòng tin của người dân vào sự an toàn của hàng Thái.

Không như hàng Tàu, chỉ mạnh vì giá quá rẻ nhưng phẩm chất thấp và độ an toàn không đáng tin cậy, chỉ “hấp dẫn” được những người dân nghèo ở nông thôn chứ giới trung lưu không ai dùng hàng Tàu.

Về kinh tế “vĩ mô”, nhà cầm quyền đang đối diện với khối nợ công khổng lồ vượt quá khả năng chi trả của nền kinh tế. Khối nợ khổng lồ này là hậu quả của tham nhũng, lãng phí và phá hoại từ các nhóm lợi ích “con ông cháu cha”.

Khối nợ này cũng từ các tập đoàn kinh tế quốc doanh đọng lại từ hàng chục năm trước và gánh nặng phải nuôi ăn hàng ngày cho cả hệ thống chính trị khổng lồ.

Chính vì vậy cho dù nguồn thuế thu vào là rất lớn nhưng nhà cầm quyền vẫn lâm vào thế khủng hoảng ngân sách triền miên.

Một hệ lụy của khối nợ công khổng lồ là sự đe dọa đến tính an toàn của hệ thống ngân hàng, vì hệ thống ngân hàng hiện nay đang “ôm” một núi nợ xấu, nợ thối khổng lồ không có khả năng thu hồi vốn.

Đối diện với khả năng sụp đổ của nhiều ngân hàng nên nhà cầm quyền mới “luật hóa” khả năng phá sản, điều mà từ trước đến nay nhà cầm quyền tránh né.

Khác với các nước có hệ thống tài chính minh bạch, hệ thống ngân hàng VN có mối quan hệ chằng chịt, bất minh cho nên khi một vài ngân hàng sụp đổ sẽ diễn ra hiện tượng sụp đổ dây chuyền, làm tê kiệt cả hệ thống, dẫn đến rối loạn xã hội và nguy cơ đe dọa đến chế độ là có thật.

Nhìn chung nền kinh tế VN thiếu sức cạnh tranh vì không có tính sáng tạo, không tạo được uy tín và thương hiệu mạnh, hơn nữa lại quá lệ thuộc vào thị trường Trung Quốc, bị thị trường Trung Quốc thao túng, lũng đoạn, và bây giờ bị hàng hóa Thái Lan đánh bại trên sân nhà.

Nền kinh tế VN chỉ sống nhờ vào thị trường Hoa Kỳ, châu Âu, Nhật Bản, không có các thị trường này kinh tế VN sụp đổ.

Một nền kinh tế chỉ dựa vào xuất khẩu tài nguyên, hàng hóa giá rẻ và bán sức lao động thì câu nói của ông Nguyễn Phú Trong “cả thế giới mây đen che phủ, chỉ có Việt nam là mặt trời tỏa sáng” mang tính khôi hài lố bịch.

Về chính trị

Chính trị nội bộ của chế độ đang bị khủng hoảng vì tham nhũng, lãng phí và phá hoại lộng hành, vì đấu đá phe cánh, vì tranh giành quyền lực, khiến niềm tin của người dân vào chế độ tiến gần đến số không.

Chế độ đang đối diện với vấn nạn mang tính sinh tử là tham nhũng, lãng phí, phá hoại và lộng hành, nếu thực tâm tiến hành chống tham nhũng, lãng phí, phá hoại và lộng hành thì phải trừng phạt và bỏ tù cả hệ thống chính trị hiện nay.

Đây là điều bất khả thi, còn nếu cứ để tham nhũng, lãng phí, phá hoại, lộng hành như hiện nay thì người dân bất mãn sẽ nổi dậy lật đổ khi có cơ hội.

Về an ninh quốc phòng

Cộng sản VN ngày hôm nay tuy vẫn được cộng sản Tàu hỗ trợ vì họ không muốn nhìn thấy vùng biên giới phía đông nam của mình hiện diện quân đội Mỹ hoặc trở thành một nhà nước biểu tượng của tự do, nhưng để thực hiện chủ nghĩa bá quyền đại Hán buộc họ phải độc chiếm biển Đông để từng bước thống trị khu vực và thế giới. Phải nhận thức rằng biển Đông có giá trị kinh tế và chiến lược cực kỳ quan trọng đối với tham vọng bá quyền của TC, cho nên họ (TC) mới đưa biển Đông vào diện “quyền lợi cốt lõi”.

Vì vậy giữa tham vọng thống trị khu vực và thế giới với mong muốn vùng biên giới đông nam ổn định đã xuất hiện mâu thuẫn. Nếu gây ra cuộc chiến tranh trên biển Đông chắc chắn phần thắng sẽ thuộc về họ (TC) và điều này sẽ dẫn đến biến động tại VN và nguy cơ chế độ CS Việt Nam sụp đổ là hoàn toàn có thể. Nhưng nếu không tiến hành cuộc chiến để độc chiếm toàn bộ biển Đông thì tham vọng bá quyền đại Hán sẽ dừng lại ở đây, điều này là không thể.

Theo Tổ chức Sáng kiến Minh bạch Hàng hải châu Á thuộc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế tính toán:

"Chỉ trong năm 2017 Trung Quốc đã xây dựng mới 290 ngàn mét vuông mặt bằng hạ tầng trên đá Chữ Thập, Xu Bi và Vành Khăn ở Trường Sa; đảo Bắc, đảo Cây và đảo Tri Tôn ở Hoàng Sa”.

Việc xây dựng các đường hầm lớn dưới lòng đất làm kho chứa đạn dược, máy bay, tên lửa, nước ngọt, nhiên liệu đã hoàn thành; các thiết bị quân sự, ra-đa cao tần cũng được lắp đặt.

Chúng ta đã mất nhiều đảo và vùng biển chiến lược vào tay Trung cộng, và với một hạ tầng quân sự vững chắc, thuận lợi như ngày hôm nay Trung Quốc sẵn sàng tung quân chiếm tất cả những gì của Việt Nam và các quốc gia trong khu vực đang sở hữu hợp pháp khi thời cơ chín muồi.

Theo nhận định của giới chuyên gia và học giả nghiên cứu về biển Đông, năm 2020 này Trung cộng có thể sẽ đánh chiếm các cơ sở mà Việt Nam đang quản lý, hiện diện tại Trường Sa nếu Mỹ không có thái độ cứng rắn, hoặc cuộc khủng hoảng hạt nhân Bắc Triều Tiên bùng nổ thành cuộc chiến Mỹ - Triều.

Nếu điều này xảy ra các nhà đầu tư quốc tế sẽ tháo chạy khỏi Việt Nam để tránh một cuộc chiến tranh lan rộng. Như vậy kinh tế VN sẽ khủng hoảng, thị trường chứng khoán sẽ sụp đổ, kéo theo cả hệ thống ngân hàng, xã hội sẽ rơi vào tình trạng mất kiểm soát.

Khi đó những mâu thuẫn đang âm ỉ trong xã hội hiện nay do bất công, bất bình đẳng, khoảng cách giàu nghèo quá lớn sẽ bùng nổ thành bạo động.

Dù là kịch bản nào thì trong năm 2020 này và những năm tới VN cũng sẽ có biến động. Rất may, hiện nay Trung cộng đang lâm vào đại dịch Corona, cuộc thương chiến Mỹ - Trung làm Trung cộng khốn đốn và đứng trước một tương lai nhiều bất trắc đã làm cho Trung cộng tạm thời hoãn binh.

Những người đấu tranh cho dân chủ nên chuẩn bị một tâm thế để sẵn sàng hướng đạo người dân đứng lên đấu tranh, lấy lại quyền lực từ tay đảng cộng sản khi thời cơ đến.

Huỳnh Ngọc Tuấn

02/03/2020

VIETNAM'S PROSPECTS IN 2020

Huynh Ngoc Tuan

In a government conference on 31 December 2019, President cum General Secretary Nguyen Phu Trong optimistically indicated that “in a cloudy world, the sky still shines brightly in Vietnam”.

Let’s examine if there are causes for such optimism.

The economy

Vietnam’s market economy with socialist orientation is in retreat before neighbouring countries.

In the last few years, Vietnam’s domestic markets have been dominated by Thai products due to pricing factors and product safety gaining the trust and confidence of the Vietnamese consumers.

Unlike the Chinese products which tend to heavily rely on low pricing but having poor quality and product safety could only target poor farmers. The Vietnamese middle-class simply do not want to use Chinese products.

At a macro level, the regime is facing gigantic public debt problem beyond the economy’s capacity to repay. The enormous debt level is primarily caused by waste and corruption from interest groups and well-connected families of Communist cadres.

The debt has been accumulated from loss-making state-owned enterprises over the last few decades which has been used to feed the enormous Communist Party’s political apparatus.

That is the main reason why taxes have been rising steadily but the government continues to face ongoing crisis of budget deficits.

The debt problem is a serious threat to the banking system with mountains of bad debts without any prospects of repayment.

Confronted by the possible collapse of numerous banks, the regime has introduced bankruptcy legislation, something it has studiously avoided in the past.

Unlike other countries with a transparent banking system, Vietnamese banks have complicated and opaque relationship with State owned enterprises. As such, the fall of a few banks may need to the collapse of the whole banking system posing a real threat to the social stability and existence of the regime.

Overall, Vietnam’s economy lacks competitive strength due to the low level of creativity and not being able to create unique reputation and brand. Furthermore, the economy is too dependent on China making it easily open to manipulation. And now, the local business are losing out to Thailand right on home ground.

Vietnam’s economy have to look to and would have collapsed without the markets in the United States, Europe and Japan.

An economy relying on export of raw materials, low price and poor quality products and cheap labour does not support the optimistic assessment of Nguyen Phu Trong that Vietnam’s sky is shining brightly in a cloudy world.

On politics

The regime’s internal politics are heavily divided due to waste, corruption and struggle for power among the various factions reducing the people’s trust in the regime to zero.

Corruption is a matter of life and death for the regime. However, to fully eradicate corruption would result in the punishment and imprisonment of a lot of officials in the political system.

This is simply not feasible. On the other hand, continuing corruption will lead to a further erosion of trust and possible popular uprising at critical moments.

On national security

the Vietnamese Communist Party is still supported by the Chinese Communist Party which would not want to see the presence of the United States near its borders. China will not let go of its ambition to conquer the whole of the South China Sea in order to project its power globally. That is why China has declared the South China Sea to be one of its "core interests".

There is obvious tension between China’s ambition and the stability of Southeast Asia. If war broke out in the South China Sea, China would likely achieve an overwhelming military victory against Vietnam which could lead to the total collapse of the regime.

According to Asia’s Maritime Transparency Initiative, China has built 290,000 m² of runway on Fiery Reef Cross, Subi and Vanguard banks in the Spratlys, North reef and Cay reef and Triton Island in the Paracels. Underground tunnels to be used for military equipment storage purposes have basically been completed together with sophisticated radar and surveillance system.

We have lost numerous islands and strategic see zones to China. At the right time, China will not hesitate to attack the remaining outposts currently held by Vietnam.

According to a number of South China Sea scholars and researchers, China could be ready to attack Vietnam in 2020 in the Spratlys if the United States show any weakness or hesitation or if a nuclear war broke out on the Korean Peninsula to North Korea and the United States.

If so, many companies and investors will flee Vietnam and its markets leading to the collapse of the stock market, banking system and social stability. Violence could possibly ensue due to chronic inequality, injustices and a big gap between the rich and poor.

2020 will be a year of many unforeseen events. China are facing the coronavirus right at the beginning of the year. It is still shaken by the trade war and may seek to rely on some delaying tactics.

Democracy activists need to be prepared to lead the popular uprising to win back democracy from the Communist Party when the time arises.

Huynh Ngoc Tuan

02/03/2020