HUMAN RIGHTS RELIEF FOUNDATION

FORUM - DIỄN ĐÀN

NÓI VỚI QUÂN ĐỘI


Huỳnh Ngọc Tuấn

Tử Cống, một trong mười môn đệ nổi tiếng của Khổng Tử, hỏi thầy về chính trị.

Khổng Tử đáp:

- Đủ ăn, đủ binh và được dân tin cậy.

Tử Cống nói:

- Nếu phải bỏ đi một điều thì trong ba điều ấy điều nào có thể bỏ được?

Khổng Tử trả lời:

- Bỏ binh.

Tử Cống lại hỏi:

- Nếu còn phải bỏ đi điều nữa trong hai điều còn lại, điều nào có thể bỏ được?

Khổng Tử đáp:

- “Khứ thực, tự cổ nhân giai hữu tử, dân vô tín bất lập”, bỏ ăn, từ xưa ai cũng phải chết, nhưng nếu dân bất tín thì chính trị không đứng vững.

Đó là đoạn đối thoại giữa hai nhà minh triết Trung Hoa về nghệ thuật chính trị, nghệ thuật lãnh đạo. Qua đó chúng ta thấy rằng lòng dân là một yếu tố căn bản trong một thể chế chính trị, có được sức mạnh quân sự - kinh tế chưa hẳn có được lòng dân, nhưng một thể chế chính trị có được lòng dân thì sẽ có được quân đội hùng mạnh và kinh tế phát triển

Cái thực tế của chính trị là no đủ. Túc thực, túc binh. Nói rằng có thể bỏ binh, bỏ thực là phủ nhận thực tế sao? Cái nghĩa không phải vậy. Bỏ binh đây có nghĩa là chớ đem quân đội biến thành móng vuốt của thống trị.

Đó là chính trị của Trung Hoa, còn chính trị theo triết lý Việt thì sao?

Chính trị Việt thiên về văn tự, khi nói đến võ chỉ dùng hai chữ võ công. Võ để chống xâm lược, để thực thi quốc phòng chính sách, không để dùng làm quan nha. (Những quy luật trong chính trị Việt - Vũ tài Lục).

Từ cổ chí kim quân đội của bất cứ quốc gia nào cũng từ nhân dân mà ra, được sự nuôi dưỡng của nhân dân và một lẽ tất nhiên là phục vụ nhân dân.

Thời đại ngày nay ở các nước dân chủ văn minh, quân đội phải đứng ngoài chính trị hay có thể gọi là “phi chính trị” .

Được đặt dưới sự lãnh đạo của một chính phủ dân sự do người dân bầu ra, quân đội không thiên về một đảng chính trị nào và tuyệt đối trung thành với quốc gia và dân tộc, phục vụ quốc gia và dân tộc.

Vậy mà dưới thời đại Hồ Chí Minh quân đội trở thành công cụ của đảng CS, trung thành và phục vụ cho đảng CS, để một khi quyền lợi của đảng CS và quốc gia mâu thuẫn người dân bất phục tùng nổi lên chống lại cái đảng cầm quyền phản quốc hại dân thì quân đội lại được đảng sử dụng như một công cụ để đàn áp nhân dân, bảo vệ đảng.

Như vậy đảng CS đã biến quân đội thành gia nô của mình.

Nhưng ý đồ của đảng có thành hiện thực hay không còn tùy thuộc vào quân đội, nếu quân đội ý thức được vị trí, giá trị và sứ mệnh cao quý của mình là bảo vệ tổ quốc và nhân dân thì họ sẽ biết phải làm gì.

Những vị lãnh đạo của quân đội cũng vậy nếu họ ý thức được họ là những người con của dân tộc Việt, trong con người họ còn lưu chuyển dòng máu anh hùng của Bà Trưng, Bà Triệu, của Ngô Quyền, Lý thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung… thì tất họ sẽ biết phải làm gì, biết chọn cho mình chỗ đứng nào trong lòng dân tộc và lịch sử Việt Nam.

Tôi luôn hy vọng rằng trong quân đội hiện nay vẫn còn nhiều người có tầm nhìn xa rộng. Trong hàng ngũ quân đội, sĩ quan và tướng lĩnh vẫn còn rất nhiều người ý thức được họ là con em của dân, từ nhân dân mà ra, phục vụ nhân dân và tổ quốc là sứ mệnh và lý tưởng thiêng liêng của quân đội.

Trong hàng ngũ tướng lĩnh quân đội nhân dân VN, chúng ta đã từng thấy sự dấn thân của tướng Trần Độ, vị tướng này đã chọn lựa đứng về phía dân tộc để hành xử tư cách làm tướng của mình.

Trong chế độ độc tài đảng trị hiện nay việc chọn lựa đứng về phía nhân dân không phải là một sự chọn lựa dễ dàng vì cho dù là tướng trong quân đội họ vẫn còn có gia đình vợ con, sự an nguy của những người thân của họ là một sự trói buộc phải cân nhắc.

Nhưng một khi thời cuộc biến động, đặt ra những yêu cầu bức thiết mang tính sống còn thì những con người này sẽ có cơ hội để vùng thoát khỏi sự chi phối của đảng CS, họ nên đứng về phía nhân dân bằng cách hợp tác với những người đại diện của dân để tìm được sự chính danh trong hành động.

Đảng CSVN ngày nay đang bế tắc với những tranh giành quyền lực nội bộ nên việc họ muốn kiểm soát và chi phối quân đội một cách toàn diện là điều kiện sinh tử để đảng CS ngăn ngừa những cuộc binh biến có thể xảy ra, và sẵn sàng đàn áp hay vô hiệu hóa sự nổi dậy của người dân cũng là những mục tiêu mà đảng CS nhắm tới.

Nhưng việc dùng quân đội như vũ khí và nanh vuốt của chế độ để đàn áp nhân dân là biểu hiện sự khốn cùng của đảng CS.

Quân đội Nhân dân VN hãy so sánh mình với quân đội các nước trong khu vực và thế giới để biết thực trạng của mình chỉ là con tốt trong tay đảng CS.

Quân đội Nhân dân VN không phải là bất tài và vô trách nhiệm, nhưng họ đang bị bịt mắt để phục vụ cho chính sách nhu nhược của đảng CSVN trong quan hệ với Trung cộng, bằng chứng là hai cuộc chiến tranh với Trung cộng (1979 trên biên giới Việt – Trung và 1988 tại quần đảo Trường Sa) đã chứng minh điều đó.

Quân đội Nhân dân VN đang bị đảng CS trói tay và biến thành công cụ đàn áp nhân dân, có nghĩa là quân đội đã bị đảng CS sỉ nhục.

Việc đảng CSVN cam kết với Trung Quốc về một sự “hợp tác chiến lược toàn diện” trên tinh thần “4 tốt” chỉ đẩy đất nước lún sâu hơn vào hiểm họa lệ thuộc ngày càng nhiều hơn vào Bắc Kinh mà thôi.

Để bảo vệ đất nước chúng ta cần một chiến lược ngoại giao hợp thời và khôn khéo cộng với một quân đội hùng mạnh, độc lập và chuyên nghiệp.

Muốn làm được điều đó Việt Nam phải “thoát xác” như Miến Điện để phá vỡ thế cô lập chính trị hiện nay và thoát khỏi quỹ đạo của Trung cộng.

Chỉ có một quân đội và một quốc gia luôn luôn vận động để trưởng thành về chính trị mới làm được như vậy.

Vai trò của quân đội VN ngày hôm nay là nên góp phần định hình cho tiến trình dân chủ hóa VN.

Tóm lại quân đội muốn giữ được vị trí tôn quý của mình trong dòng sinh mệnh dân tộc và thực hiện được sứ mệnh trọng đại của mình là phục vụ Tổ quốc và nhân dân thì quân đội phải độc lập.

Quân đội muốn được tôn quý và độc lập thì phải ủng hộ việc xây dựng một chế độ dân chủ đa đảng, để không phải lệ thuộc vào bất cứ một đảng cầm quyền nào.

Quân đội chỉ làm nhiệm vụ quốc phòng và là một động lực để cân bằng chính trị.

Huỳnh Ngọc Tuấn

30/04/2020


A FEW WORDS WITH THE ARMY

Huynh Ngoc Tuan

Tzu Kung, one of ten better known disciples of Confucius, asked his teacher:

“What is politics?”

Confucius replied:

“Enough food, enough soldiers and the people’s trust”.

“If one has to be sacrificed?” He queried.

“The soldiers”. Confucius replied.

“And if another one of the remaining two has to be removed?”

“Food” Confucius said.

“We all have to die but politics cannot sustain without the people’s trust”.

The above exchanges between the famous Chinese philosophers revealed something about the art of politics and leadership.

Through it, the people’s trust is the most basic foundation in any political system. A system with strong army and economy does not necessarily gain people’s trust but one that gains people trust will be able to build a strong army and economy.

Politics is meant to serve the people. The army is not to be used as a means to oppress the people.

That is the classic Chinese definition of politics. What about the Vietnamese version?

Vietnamese politics tend to be based on knowledge as opposed to martial or military power. Martial power is only used for national defence.

Since time immemorial, the army has always come from the people, nurtured by the people and inevitably must serve the needs and interest of the people.

In this modern time, the army in advanced democratic countries must stay outside of politics or ‘non-political’.

The army simply follow orders from the elected government of the day but does not favour any political party and will always be loyal to and serving the interest of the nation and its people.

But in Ho Chi Minh’s era, the army has become the tool of the Vietnamese Communist Party (VCP), loyal to and serving the interest of the Communist party.

In the event the interest of the VCP conflicts with the interest of the people, the army will then be used to crush the people to protect the Party. In effect, the VCP has turned the army into its servant.

Whether the VCP will succeed depends on the will of the army. If the army recognises its higher call to duty which is to protect the interest of the nation and its people.

If the army leaders understand their particular obligations to the nation and its people and the tradition that has been passed on heroically from The Trung Sisters, Ngo Quyen, Ly Thuong Kiet, Tran Hung Dao, Quang Trung… then they will side with the people.

I am always hopeful that within the military ranks there will still many with the vision and recognition that they come from the people and their higher call to duty is to serve the people.

There have been examples such as Lieutenant General Tran Do who chose to side with the people and protect his dignity as a General.

In the current authoritarian one party regime, siding with the people is not an easy option considering the threat to families and loved ones that one has to take in account.

But if incidents arise demanding a clear choice, then they should choose to side with the people in the comfort of the legitimacy of their actions.

The VCP is facing paralysis due to internal power struggle. As such, it wants to subjugate and control the army by all means to protect its survival.

If there is a general uprising by the people, it wants the army to immediately crush it.

But to use the army to crush it own people is also a sign the regime is standing on its last leg.

The Vietnam People’s Army (VPA) should look to the armies in the region to see that they are only pawns to be used and sacrificed by the Communist Party.

The VPA is not impotent or irresponsible but they are being manipulated by the VCP; particularly in its relationship with the Chinese Communist Party (CCP). The border war with China in 1979 and the massacre of Vietnamese navy personnel at the Spratlys in 1988 are two prime examples.

The VPA is being held back and turned into a tool by the VCP to oppress the people. It means that the Party is inflicting humiliation on the Army.

The fact that the VCP choose to cosy up to the CCP over the so called ‘4 goods’ simply means that the country will be come further dependent on China.

To maintain independence, we need to conduct smart and flexible foreign policy in addition to a strong, independent and professional army.

To do this, Vietnam must reform its political system like Myanmar to break the political isolation and break away from China’s orbit.

Only when the country is politically mature that this is achievable. The duty of the Vietnamese army is to support Vietnam’s democratisation.

In summary, in order to earn the trust and respect of the people, the army must follow the higher call to duty to serve the interests of the nation and its people and to do so it must be independent from any political party.

The army should also act to support the country’s democratisation so that it could rise above the fray and be independent from any political party.

The only role for the army is to protect the nation and to act as a counter balance to any abuse of political power.

Huynh Ngoc Tuan

30/04/2020