HUMAN RIGHTS RELIEF FOUNDATION

FORUM - DIỄN ĐÀN

THAM NHŨNG: “QUỐC NẠN” HAY “QUỐC SÁCH”?

Huỳnh Ngọc Tuấn

Ai cũng biết tham nhũng làm chảy máu nguồn lực quốc gia, làm đất nước khánh tận, lạc hậu, làm nhân dân nghèo đói, vì hàng trăm triệu tỷ đồng từ tiền thuế của người dân, từ tiền bán tài nguyên quốc gia… thay vì được đầu tư vào y tế, giáo dục, giao thông và nghiên cứu phát triển thì nguồn lực đó chảy vào túi của tham nhũng, tạo nên một giai cấp siêu giàu, sống trong nhung lụa bên cạnh hàng chục triệu người nghèo đói.

Nếu có những đại gia với những siêu xe có giá hàng chục tỷ đồng một chiếc và hàng chục ngôi biệt điện ở trong và ngoài nước, thì hiện nay có hàng chục triệu gia đình không một mảnh đất cắm dùi, sống chui rúc trong những khu ổ chuột hoặc trong những căn phòng thuê mướn chật chội mất vệ sinh.

Nếu con cháu các gia đình đại gia, quan chức cộng sản ra nước ngoài để học trong những trường nổi tiếng và học phí cao ngất ngưỡng đến 5-6 chục ngàn Mỹ kim một năm tại Hoa Kỳ, Anh… thì bên cạnh đó có hàng chục triệu gia đình không nộp nổi học phí hoặc con cháu họ phải học trong những ngôi trường là mấy túp lều rách nát.

Nếu có những đại gia và quan chức với đời sống xa hoa, một bữa ăn của họ có giá hàng chục triệu đồng thì có hàng chục triệu gia đình phải sống dưới mức nghèo khổ, khi bữa ăn chỉ là cơm và rau luộc. Một bữa cơm có thịt là chuyện xa vời…

Những người này phải đối diện với một hiện tại thê thảm và một tương lai vô vọng. Trong khi đó cuộc sống của tầng lớp siêu giàu và quan chức như đế vương và “không giống ai”.

Thông tin trên mạng cho thấy có nhiều quan chức, đại gia đi “công tác” nước ngoài bằng vé hạng VIP, ngủ ở khách sạn 5 sao, giải trí bằng những bữa tiệc cả chục ngàn Mỹ kim.

Người ta choáng ngợp khi một đại gia thuê bao cả một chuyến bay để đưa con gái về từ vùng dịch châu Âu.

Sự khác biệt đó không phải là “sự an bài” của một thế lực siêu nhiên nào cả, mà nó là hậu quả của bất công, bất bình đẳng, vì thiếu vắng tự do dân chủ và một nhà nước pháp trị.

Độc tài là nguyên nhân của mọi nguyên nhân đang dìm đất nước và dân tộc Việt xuống hố thẳm.

Độc tài đẻ ra tham nhũng. Bất công và bất bình đẳng sinh ra từ tham nhũng. Khi một giai cấp nắm hết mọi quyền lực và nguồn lực quốc gia và trở thành giai cấp thống trị thì giai cấp bị trị trở thành nô lệ trên chính quê hương của mình.

Tham nhũng được đảng Cộng sản VN định danh là “quốc nạn”…

Điều này cho thấy quy mô và tầm mức khổng lồ của nó.

Tham nhũng tại VN ngày nay như con bạch tuộc khổng lồ, có một hệ thống vững chắc từ trung ương đến địa phương. Vị trí càng cao tham nhũng càng lớn. Tham nhũng không còn là một hành động đơn lẻ, kẻ tham nhũng cũng không hành động đơn phương, tùy thích, mà nó đã hình thành một thứ siêu quyền lực, kẻ tham nhũng được cả hệ thống bảo trợ và tài sản tham nhũng được chung chi hợp lý.

Nếu một ai đó muốn thủ đắc một mình tài sản tham nhũng và đi ra ngoài hệ thống thì sẽ bị loại bỏ. Đảng Cộng sản dùng họ như con vật tế thần trong vở kịch “chống tham nhũng” để xoa dịu đám quần chúng đang bất mãn, như vậy họ vừa đạt được mục đích mị dân vừa răn đe những kẻ xé rào, đi ngược lại quyền lợi chung của nhóm siêu quyền lực.

Hiện nay tham nhũng đã trở thành mục đích, một lý do hấp dẫn cho nỗ lực của những cá nhân đầy tham vọng để được vào đảng.

Vào đảng là vào được hệ thống siêu quyền lực, vì ở đó đảng viên mới có thể nhanh chóng leo lên những nấc thang quyền lực và mới có cơ hội giàu sang nhờ tham nhũng.

Một điều quan trọng hơn là chỉ khi nào trở thành một đảng viên cao cấp; như ủy viên bộ chính trị, ủy viên trung ương đảng, hoặc ủy viên tỉnh ủy, huyện ủy, thành ủy… thì người đó mới thật sự được an toàn vì được cả hệ thống siêu quyền lực bảo vệ. Những nhân vật quyền lực này lại tạo lập một hệ thống tham nhũng chân rít dưới chân mình.

Không được tham nhũng thì không có ai muốn vào đảng, cho nên đảng Cộng sản muốn tồn tại, phát triển và tiếp tục độc quyền cai trị thì THAM NHŨNG LÀ MỘT SỰ HỨA HẸN TUYỆT VỜI NHẤT.

Tham nhũng và đảng Cộng sản VN như hình với bóng, không thể tách bóng khỏi hình, và cũng không thể nào có hình mà không có bóng.

Tham nhũng và đảng cộng sản VN cộng sinh với nhau. Tham nhũng đã trở thành “quốc sách”.

Cho nên đồng bào VN không nên mơ mộng hão huyền về việc đảng Cộng sản thực tâm chống tham nhũng, vì chống tham nhũng là chống lại chính mình. Không có ai tự bắn vào chân mình.

Nếu đồng bào VN chấp nhận hoặc bất lực trước sự độc quyền toàn trị của đảng Cộng sản VN thì việc này đồng nghĩa phải chấp nhận tham nhũng, chấp nhận bất công nghèo đói, chấp nhận đất nước lạc hậu. Mà trong cuộc chạy đua toàn cầu ngày hôm nay, lạc hậu đồng nghĩa với mất chủ quyền quốc gia và cả mất nước.

Huỳnh Ngọc Tuấn

03/04/2020

IS CORRUPTION A “NATIONAL PROBLEM” OR “NATIONAL POLICY”?

Huynh Ngoc Tuan

Everybody knows that corruption is a curse on the nation. It makes the nation impoverished and poor because public funds from ordinary taxpayers and the nation’s resources go into the pockets of corrupt officials and individuals instead of investment on health, education and public transport systems to serve the public. Corruption creates a governing class of very wealthy individuals whereas the majority of the population remains desperately poor.

For a few tycoons who own expensive cars and villas in Vietnam and overseas, there are many more poor landless people who live in numerous slums or rented little rooms with little or no hygiene.

Children of wealthy and corrupt officials and individuals are sent overseas to study in the most well-known and expensive universities costing USD$50,000 - USD$60,000 a year in terms of tuition fee. On the other hand, millions of Vietnamese families cannot afford to send their kids to the local schools that are made of nothing other than straw hut.

A meal of the rich families of tycoons and corrupt officials may cost tens of millions of Vietnamese dong, but for the majority of people living under the poverty line, their meal is only rice and vegetables. Meat is anything but luxurious hope.

Poor people face a current harsh existence and a future without hope.

People are shocked when it was reported many officials had travelled overseas first class, stayed in 5-star hotels and enjoyed dinner parties costing tens of thousands of US dollars. One tycoon even hired the whole aeroplane to transport his daughter back home from a Covid-19 infected country in Europe.

The gap in wealth is not caused by any supernatural power but is primarily due to the systemic injustice, inequality, lack of democracy and a political system without a rule of law.

Authoritarianism is the cause and it is dragging down Vietnam.

Authoritarianism breeds corruption, injustice and inequality. Corruption creates a governing class of a few corrupt officials and individuals. The rest of the population becomes the poor and the governed class.

Corruption in Vietnam today becomes more pervasive and institutionalised from the local government to the central government like an octopus. The higher the official, the more corrupt they are. Corruption is no longer isolated but becomes part of the system. Corrupt officials are protected by the system and the fruit of corruption is shared among those that hold powers in the system.

Any corrupt official wanting to get away with all the ill-gotten gains for himself will be quickly eliminated and will become the target of the anti-corruption campaign which is basically a show to fool the public and to deter those that dared to go against the system.

Corruption has now become an objective and the main reason that attract ambitious individuals to join the Communist party. Becoming a member of the party means there is an opportunity to scale the ladder of power and a chance to become wealthy through corruption.

Once a person becomes a high-ranking party official such as a member of the Politburo or central committee or city or provincial committee… that person becomes part of the system. They in turn re-inforce the corrupt system below them.

If there was no opportunity to engage in corruption to become wealthy, then nobody would want to joined the Communist Party. As such, the only way for the party to survive and retain its monopoly on power is to maintain corruption. The party and corruption are joined at the hip and cannot continue to exist without one other.

In other words, corruption has become a national policy of the Vietnamese Communist Party.

Vietnamese people should not be dreaming about the party’s call to eradicate corruption because eradicating corruption truly would mean eliminating the Communist Party itself. Nobody would want to shoot themselves in the foot.

If the Vietnamese people accept or are powerless with the existing system where the Vietnamese Communist Party continues to retain its monopoly on power to govern the country, it would mean that the people must also accept that corruption is a normal part of life as well injustice and poverty. In this era of global competition, poverty and backwardness would also inevitably lead to a loss of sovereignty and independence.

Huynh Ngoc Tuan

(English translation by Nguyen Van Than)

03/04/2020